[ThaiHaBooks] Thám tử đã chết (tên gốc: Tantei wa mou shindeiru) là series light novel trinh thám của tác giả mới Nigozyu, người đã chiến thắng giải thưởng tân binh của MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả Light novel mới triển vọng. Tính tới thời điểm hiện tại, Thám tử đã chết đã ra mắt 5 tập tại Nhật Bản với doanh số ấn tượng 500.000 bản được bán ra cùng hàng loạt các phiên bản chuyển thể truyện tranh và mới nhất là TV series anime cũng đang được công chiếu bản quyền tại Việt Nam, thu hút hàng trăm nghìn lượt xem mỗi tập.
“Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ?”. Một câu hỏi kỳ quặc từ người tiếp viên trong một chiếc máy bay chở 600 hành khách trên độ cao 10.000 mét so với mặt nước biển đã mở đầu cho câu chuyện phiêu lưu, giả tưởng kỳ thú này.
Kimizuka Kimihiko, một học sinh bình thường, tuy vậy, bản thân lại mắc một thể chất đặc biệt luôn thu hút những rắc rối ập tới. Đi trên đường thì bị lôi kéo vào một đám đông phiền phức, đi vào trong hẻm thì bắt gặp cảnh giao dịch mờ ám, bản thân luôn vô tình tìm thấy hiện trường án mạng đầu tiên khiến cho cảnh sát gặp quen mặt phải nghi ngờ. Ngày hôm ấy, thể chất thu hút rắc rối kia tiếp tục hoành hành, khiến cậu không hiểu vì lý do gì lại ở trên một chuyến bay ra nước ngoài cùng một chiếc va ly khả nghi. Đấy cũng là thời điểm câu hỏi của người tiếp viên vang lên trong đầu cậu. Một tình huống nhạy cảm đã xảy ra trên chiếc máy bay này, khiến người tiếp viên cần cứu viện từ một thám tử. Và đấy cũng là lần đầu tiên, Kimizuka gặp cô ấy, người con gái tự xưng là thám tử bậc thầy với ngoại hình xinh đẹp tựa giấc mộng trưa hè, Siesta. Vì quá ngỡ ngàng, cậu đã ngỏ lời và được vị thám tử ấy mời làm trợ thủ.
Chuyến bay đã bị không tặc khống chế, thủ phạm yêu cầu thám tử phải giải được câu đố hắn đưa ra, phần thưởng chính là sự an nguy của 600 hành khách trên chuyến bay. Những gì diễn ra sau đó, ngay cả với một người đã quá quen với những rắc rối như Kimizuka cũng không thể tưởng tượng được. Cậu và Siesta cùng nhau đánh bại tên không tặc. Tên tuổi của bộ đôi đã vang khắp thế giới ngầm, để trốn tránh sự truy lùng của một tổ chức bí ẩn, họ đã phải cùng nhau phiêu bạt khắp thế giới. Khoảng thời gian rực rỡ ấy kèo dài trong ba năm, cho đến một ngày vụt tắt, khi vị thám tử bậc thầy kia bất chợt lìa đời.
Thám tử đã chết, nhưng dù vậy, di nguyện của cô ấy vẫn còn. Sau một năm trải qua những ngày thường nhật nhàm chán, Kimizuka đã tiếp tục hành trình của trợ thủ, hỗ trợ cho thám tử đấu tranh bảo vệ lợi ích của nhân loại.
Mục lục:
Mở đầu
Chương 1
Bí ẩn phải mở đầu bằng một bộ ngực
Trợ thủ và thân chủ – Thám tử thì vắng mặt
Trái tim này thuộc về ai
Đương nhiên đây không phải hẹn hò
Chị bắn bay đầu nhóc bây giờ
Không, không phải nói bậy, chỉ là từ lóng
Trái tim, Dơi – Người nhân tạo
Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ
Tên cướp máy bay vs Thám tử bậc thầy
Trinh thám kết hợp khoa học viễn tưởng
Đến giờ vẫn nhớ
Thám tử đã chết
A girl’s Monologue 1
2 years ago one day
Chương 2
Cô bé tự xưng là idol dễ thương nhất
Công việc đơn giản – Bảo vệ đồ gia bảo trị giá 3 tỉ yên
Tớ sẽ không chết đâu
Chuyện gẫu không dứt
Đây chính là sức hút của Yuinya
Quyết chiến ngày Chủ nhật
Sapphire * Phantasm
Chuyện siêu idol giờ mới kể
Điều con mắt ấy có thể nhìn thấy
Hơn bất cứ idol nào
Vì anh nói muốn đi biển
A girl’s monologue 2
1 years ago one day
Chương 3
Kẻ thù hôm qua, hôm nay cũng là kẻ thù
Đây là địa ngục, cũng là vương quốc của những giấc mơ
Chính vì vậy tôi không thể trở thành thám tử
Lọ lem trước nửa đêm
Điều tồi tệ nhất đã bắt đầu
Cách sử dụng bảo vật 3 tỉ yên
Ánh sáng giữa tuyệt vọng và hy vọng
Lá cờ vàng óng bay giữa trời đêm
Buenos Dias
Ba năm rực rỡ đi cùng cậu
Girl’s dialogue
Kết
Thông tin tác giả:
Nigozyu
Nhận giải nhất cuộc thi MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả mới.
Sống ở Fukuoka. Thích các tiệm cà phê, Super smash Bros và mèo. Những người thích nuôi mèo xin hãy nhiệt tình đăng ảnh lên twitter nữa đi.
Umibouzu
Muốn ăn giá đỗ quá.
Trích đoạn sách:
“Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ?”
Tôi đã nghĩ, chà, chắc là mình nghe nhầm thôi.
Mấy lời ấy chẳng phải những gì ta sẽ nghe thấy trong một chiếc máy bay đang trên độ cao mười ngàn mét cả.
Có lẽ tôi nghe nhầm, hiểu nhầm thôi – Nghe tai nọ xọ tai kia, hẳn vậy.
“Chẳng thể nào đâu.”
Tự chấn chỉnh mình, tôi hơi bình tĩnh lại.
An lòng hơn một chút, tôi đưa mắt nhìn quanh, chợt thấy một tiếp viên rảo bước về hướng này, bộ dạng hoảng hốt.
“Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ?”
Có vẻ tôi không nghe nhầm thật.
Thật là, lại nữa sao?
Từ trước đến giờ, tôi luôn vướng phải những chuyện phiền toái.
Thậm chí, có thể nói thể chất của tôi là “hay bị cuốn vào rắc rối.”
Khi đi trên đại lộ, đôi lúc tôi sẽ bị lôi vào một đám đông tụ tập. Bước vào trong hẻm tối lại gặp phải cảnh mua bán “hàng trắng”. Vì xuất hiện rất nhiều lần ở hiện trường án mạng, tôi bị cảnh sát gặp đến quen mặt nghi ngờ. Hôm nay cũng vậy. Tôi đang ngồi trên một chuyến bay ra nước ngoài, mang theo một chiếc vali lớn, bên trong chẳng biết là gì.
Mới học lớp tám thôi mà tôi đã như vậy. Tương lai có khi sẽ thành điệp viên hay quân nhân gì đó chăng?
Thôi, làm công chức nhà nước đi. Tôi muốn được về nhà đúng giờ, mong các bạn đừng xem thường thể lực yếu kém của tôi.
… Bởi vậy,
“Mình chắc chắn sẽ không làm thám tử đâu.”
Mà vốn dĩ đây là tình huống gì thế này? Bình thường, trong trường hợp này, người ta sẽ tìm bác sĩ hay y tá chứ.
Trong số quý khách, có vị nào là bác sĩ không ạ – Tôi vẫn thường thấy lời thoại này trong phim truyền hình hay truyện tranh. Nhưng bây giờ, lơ lửng giữa thinh không, họ lại đang tìm thám tử.
Thật chẳng hiểu gì cả.
Rốt cuộc tình huống nào lại cần tới thám tử trong một chiếc phi cơ đang bay? Không không, tôi không muốn vướng vào rắc rối dư thừa nữa.
Tôi nhắm nghiền mắt, phớt lờ người tiếp viên đang tới gần.
“Vâng, tôi là thám tử đây.”
Giọng nói vang lên rành rọt bên tai khiến tôi bất giác mở mắt, thấy cô gái tầm tuổi mình ngồi ghế bên phải đã giơ tay lên.
Mái tóc ngắn màu bạc, đôi mắt xanh hút hồn. Cô ấy đang mặc chiếc váy liền có gam màu trang nhã, na ná quân phục, làn da trắng như tuyết.
Đẹp tựa thiên sứ giáng trần. Nếu tra “mỹ nhân” trong từ điển, hẳn sẽ thấy tên cô ấy. Nếu tìm tên cô ấy trên mạng, hẳn sẽ xuất hiện hình ảnh hoa, chim hay ánh trăng.
Bởi vậy, lúc ấy sự chú ý của tôi chỉ đổ dồn vào một điều – tên cô ấy.
Cô ấy là thám tử hay không cũng chẳng sao. Tôi muốn biết cô gái này là ai, tên gì.
“Tên cô là gì?”
Vì thế, trước khi bản thân kịp nhận ra, tôi đã cất tiếng hỏi.
Nhưng rốt cuộc, đã qua bốn năm, tôi vẫn không biết tên thật của người con gái đó.
Cô ấy chỉ cho tôi biết cái mật danh “Siesta”.
Và cô là một “thám tử” chân chính, đấu tranh chống lại “kẻ thù của thế giới.”
Kể từ đó tôi trở thành trợ thủ của Siesta, cùng cô ấy du hành.
“Khi cậu bị bắn nát, tôi sẽ xử đẹp kẻ địch nhé.”
“Này thám tử bậc thầy, đừng có lập kế hoạch với tiền đề là tôi sẽ chết chứ.”
“Cứ yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm xóa lịch sử tìm kiếm trong laptop giúp cậu.” “Chờ đã… Này, cô thấy rồi à? Cô đã xem lịch sử tìm kiếm của tôi đúng không?” Cứ đùa giỡn vui vẻ như thế, cả hai đã cùng trải qua ba năm phiêu lưu rực rỡ… Cho đến khi cái chết chia biệt chúng tôi.
Đó là một năm trước. Tức là đã bốn năm rồi.
Tôi – Kimizuka Kimihiko – người sống sót và trở thành một học sinh cấp ba 18 tuổi, đắm chìm trong cái gọi là cuộc sống thường nhật nhàm chán.
Bạn hỏi tôi như vậy có ổn không ư?
Ổn mà, tôi đâu có làm phiền ai.
Bởi vì đúng thế mà, phải không?
Thám tử đã chết rồi.
(Còn nữa)
Công ty Cổ phần Sách Thái Hà trân trọng giới thiệu!