[Thaihabooks] Bạn nghe tiêu đề và thấy vô lý quá đúng không. Tôi cũng thế, nếu tôi chỉ đọc tên bài viết này thì cũng giật mình vì cho rằng có vấn đề. Rồi thấy buồn cười.
Hằng ngày chúng ta suy nghĩ, nói năng, làm việc liên tục không ngừng nghỉ. Từ sáng sớm đến đêm khuya. Ngay cả khi ngủ chúng ta cũng không nghỉ.
Hằng ngày, khi chúng ta làm việc mà nếu tâm vẫn trong sạch, không mọc rễ, thì khi đó ta đã đưa tâm về nhà. Ta đã về. Ta đã tới. (I have a rrived. I am home.) Nhưng nếu ta làm cái gì đó rồi tâm ta mọc rễ thì ta đã đưa tâm đi xa nhà. Ta đã đi xa nhà mất rồi, thật rồi. (I am far from my home.)
Bạn dành vài phút ngồi thư giãn và nghĩ đi. Không cần đọc tiếp nữa. Bạn thường làm việc, thường tạo tác và tâm bạn có mọc rễ không.
Không biết bạn thì sao, chứ tôi thì có. Và thường xuyên.
Tôi ngồi viết và mọc rễ ở đây. Tôi giảng bài và mọc rễ trên hội trường. Tôi họp giao ban và mọc rễ ở cơ quan. Tôi ngồi thiền trà với bạn tu và mọc rễ ở đó. Tôi trồng hoa ngoài vườn và mọc rễ luôn ở vườn. Bao nhiêu năm nay là vậy. Và tôi càng ngày càng đi xa "nhà", càng ngày càng si mê. Càng ngày tâm càng phiền não. Tu mãi chẳng thấy kết quả mấy.
Chợt một ngày tôi nhận ra: nếu mình làm mà tâm không mọc rễ thì mới đúng. Và khi đó dù làm gì, ở đâu cũng không có bị đau khổ, không có phiền não. Hay thật. Phải thực tập ngay. Phải nhắc mình trồng hoa mà không cho mọc rễ. Nhắc mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây.
Ngày xưa, tôi hay đi làm từ thiện. Rồi mọc rễ luôn. Rồi khoái đi làm từ thiện. Cái tôi càng ngày càng lớn. Có lúc còn cảm thấy mình nghiện đi từ thiện. Chợt giật mình: làm việc thiện mà mọc rễ thế này thì thành xấu mất rồi.
Ngày xưa tôi hay tự hào về tính thương người, hay giúp người. Nhưng mỗi lần giúp ai là lại mọc rễ ở đó. Khi giúp rồi sau này nhờ lại người đó có khi họ không giúp, thế là bực mình. Giúp mà họ không cám ơn, thế là khó chịu. Tôi đã từng rất phiền lòng khi tặng cho người bạn một món quà quý mà sau đó bạn lại mang cho người khác. Ôi, mới trồng được chút hoa, mới có vài cây hoa bé xíu mà đã mọc rễ thế này ư?.
Mục Lục
Lời nói đầu
Ăn chay niệm mặn
An lạc và thảnh thơi
Biết ơn từ tâm
Chánh niệm đâu có khó
Chọn cách lấp đầy các ngăn trống
Chuyện cây táo xưa và con người nay
Chuyện ở Châu Phi và chuyện ở ta
Cuối tuần dâng Kinh và được nghe Pháp Chru ban pháp nhũ về giữ giới
Đạo đức con người thời nay
Dọn rác đường, sạch rác tâm
Giun bò ra phố
Hạnh phúc vốn có sẵn trong ta
Bạn tôi mang tên xương rồng
Làm mới để hoa nở đẹp và tươi
Mời like liệu có hay
Mốn ăn trưa nay của con là NGHỈ NGƠI
Nghĩ về Hallowen hay lễ hội trá hình
Nhà bạn có nuôi con khỉ, nhà bạn có bẫy dừa?
Nhặt rác để có yêu thương và trí tuệ
Những hạt giống nảy mầm
Sư cô Thiền Luận và những đứa trẻ như mơ
Ta có là ta – Ta mới đẹp
Thành công không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc
Thấy biết như thật
Thầy vẫn bên con
Thương - Hằng làm trăng luôn rằm
Tiền không mua được gì
Đón năm mới bằng nhiều cách
Uống bia và bia không cồn có hay
XIN LỖI
Thông tin tác giả:
Tác giả Nguyễn Mạnh Hùng
Pháp danh: Thiện Đức
Tổng giám đốc, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Sách Thái Hà
Ông là tác giả của nhiều cuốn sách về quản trị kinh doanh và thực hành thiền trong đời thường như: Bài học từ người quét rác, Tâm từ tâm, Hạnh phúc thật giản đơn, Trồng hoa không cho mọc rễ.
Chủ biên của các cuốn sách: Tôi tự hào là người Việt Nam, Tướng lĩnh Việt Nam thế kỷ XX qua lời kể của người thân (cùng Vũ Trọng Đại) ...
Công ty CP Sách Thái Hà trân trọng giới thiệu!